Giáp Văn
Cún Đuôi Dài sau nghe mọi người nói là có công lớn nhất, chỉ sau công của Sư Tử Mũi To (như vậy thì phải là thứ hai chứ nhỉ) thì lấy làm vui sướng lắm, luôn miệng hát (vừa hát vừa lúc lắc đầu):
‘Là lá la, bay cao thì nắng
Là lá la, Chuồn Chuồn bay cao thì nắng’.
Là lá... bỗng nhiên Cún Đuôi Dài dừng lại (vẫn đang há miệng, phải một lúc sau mới ngậm lại được) hỏi:
‘Bác Sư Tử Mũi To ơi, nếu chúng ta đi bắt Chuồn Chuồn về, rồi thả cho bay cao, thì ngày nào trời cũng nắng phải không?’
Sư Tử Mũi To suy nghĩ một lát rồi nói:
‘Nhất định thế. Vì sách đã nói: “Chuồn Chuồn bay cao thì nắng”. Rồi bác lại lấy sách ra, chỉ cho mọi người xem đoạn có câu “Chuồn Chuồn bay cao thì nắng” (chữ “Chuồn Chuồn” vừa mới được bác thêm vào ban nãy).
‘Vậy thì chúng ta đi bắt Chuồn Chuồn mang về thả bay cao cho trời nắng Bác nhé’.
Đôi mắt cận thị của Sư Tử Mũi To lại bừng sáng thêm một lần nữa. Rồi bác nói (có vẻ xúc động lắm):
‘Nhất định thế! Nhất định thế!’
‘Vậy thì khi nào chúng ta đi hả Bác?’
Suy nghĩ một lát. Sư Tử Mũi To trả lời dứt khoát:
‘Chúng ta sẽ đi ngay chiều nay. Đây là ứng dụng phát minh khoa học kĩ thuật vào cuộc sống. Không nên chậm chễ’.
Mọi người lại cùng ồ lên một lần nữa. Không ngờ lại có thể ứng dụng phát minh khoa học kĩ thuật vào cuộc sống nữa. Riêng Cún Đuôi Dài thì lẩm bẩm một mình:
‘Đi ngay chiều nay. Đúng rồi, việc hôm nay chớ để ngày mai’.
Những người còn lại (gồm có Cún Đốm, Công Công Điệu Đàng, Ngựa Vằn, Gấu Mẹ, Gấu Con, Panda Bụng Bự, Vượn Anh, Vượn Còi, Vượn Em và Sư Tử Mũi Nhỏ) cũng đồng ý như thế.
Bữa trưa kết thúc. Gấu Mẹ lại giúp Sư Tử Mũi Nhỏ dọn bàn. Sư Tử Mũi To lại say sưa giảng giải cho chị em Cún nghe về ứng phát minh khoa học kĩ thuật vào cuộc sống. Vượn Còi và Vượn em đi pha trà (tại vì Sư Tử Mũi To thích uống trà). Vượn Anh và Panda Bụng Bự chuẩn bị dụng cụ để chiều nay đi bắt Chuồn Chuồn (chính là đi tìm vợt để bắt Chuồn Chuồn).
Khi Gấu Mẹ và Sư Tử Mũi Nhỏ dọn dẹp xong thì chị em Vượn cũng bê lên một bình trà nóng nghi ngút khói. Cả nhà cùng ngồi xuống uống trà (thực ra thì chỉ có Gấu Mẹ và Sư Tử (cả Mũi To lẫn Mũi Nhỏ) uống, còn lại tất cả đều nhìn ra ngoài cửa sổ, ra vẻ sốt ruột lắm).
Sau khi đã dùng trà xong, Sư Tử Mũi To tiến đến giá sách chọn một cuốn có hình vẽ rất nhiều người (tức là hình vẽ rất nhiều con vật khác nhau), rồi tìm mở trang sách có hình Chuồn Chuồn. Thì ra, trước khi đi bắt Chuồn Chuồn, Sư Tử Mũi To cẩn thận muốn biết chắc Chuồn Chuồn trông như thế nào, vì bác cũng chưa nhìn thấy Chuồn Chuồn bao giờ (ít nhất thì cũng là từ lúc sinh ra đến giờ). Mọi người dù đang háo hức đi bắt Chuồn Chuồn, cũng đều im lặng theo dõi hành động của Sư Tử Mũi To. Mỗi khi Sư Tử Mũi To mở sách thì mọi người đều im lặng theo dõi như thế.
Tiếng lật sách sột soạt... Con muỗi ở đâu lại vo ve. Thật đáng ghét (thật bất lịch sự thì đúng hơn!).
Tất cả đều chăm chú quan sát diễn biến khuôn mặt của Sư Tử Mũi To. Trông bác có vẻ căng thẳng lắm. Ai cũng hồi hộp. Chẳng gì thì cũng là ứng dụng thành tựu khoa học kĩ thuật vào cuộc sống. Việc này trầm trọng lắm (lẽ ra phải nói là quan trọng lắm mới đúng).
Bỗng mắt Sư Tử Mũi To sáng lên. Mắt tất cả mọi người cũng sáng lên theo. Sư Tử Mũi To nói như reo:
‘A...Đây rồi!’
Mọi người nhìn theo ngón tay bác chỉ (nhìn vào hình vẽ chứ không phải nhìn vào ngón tay), rồi cùng reo lên hoan hỉ. Hình như có con gì vui vui chạy khắp cả người (điều này có nghĩa là mọi người rất vui). Một số người ngọ nguậy như chuẩn bị nhảy nhót (hình như là anh em nhà Vượn ngọ nguậy chuẩn bị nhảy nhót). Đúng lúc ấy, Sư Tử Mũi To mở miệng như định đọc gì đó, rồi lại thôi. Rồi lại mở miệng, rồi lại thôi. Mọi người thấy vậy thì lại càng chăm chú theo dõi bác (một số người cũng mở miệng, rồi lại đóng miệng như bác). Những người định nhảy nhót cũng thôi không định nhảy nhót nữa. Hình như có con gì lo lo bắt đầu chạy khắp người (tức là mọi người bắt đầu lo lắng ấy mà). Đúng lúc ấy Sư Tử Mũi To lại mở miệng, cất tiếng đọc to:
‘Chờ...u...ô...nờ....uôn....Chờ...uôn...chuôn...huyền...Chuồn....Chuồn Chuồn!
A....Đúng là Chuồn Chuồn rồi. Hai cánh... Rất nhiều chân!’.
(Thực ra thì Chuồn Chuồn có bốn cánh, nhưng Sư Tử Mũi To đã bảo Chuồn Chuồn có hai cánh thì từ giờ trở đi, Chuồn Chuồn sẽ chỉ có hai cánh (vì Sư Tử Mũi To đã nói là đúng, điều này thì ai cũng biết, không cần giải thích thêm nữa)).
Tất cả cùng reo lên vỡ òa. Ngôi nhà hình như hơi rung rinh thì phải (mỗi khi mọi người reo to thì ngôi nhà lại hơi rung rinh). Có rất nhiều con gì vui vui chạy khắp cả người (tức là mọi người đang rất vui ấy mà). Ai đó bắt đầu nhảy nhót (hình như anh em nhà Vượn bắt đầu nhảy nhót). Rồi tất cả mọi người đều nhảy nhót (kể cả Sư Tử Mũi To và Sư Tử Mũi Nhỏ, bình thường rất hiếm khi nhảy nhót). Ai đó bắt đầu hát vang “Hai Cánh Rất Nhiều Chân”. Rồi mọi người (gồm Cún Đuôi Dài, Cún Đốm, Công Công Điệu Đàng, Ngựa Vằn, Gấu Mẹ, Gấu Con, Panda Bụng Bự, Vượn Anh, Vượn Chị, Vượn Em, Sư Tử Mũi To và Mũi Nhỏ) cùng hát “Hai Cánh Rất Nhiều Chân! Hai Cánh Rất Nhiều Chân!” (rất nhiều lần, nhưng chính xác là bao nhiều lần thì không nhớ nữa) ầm vang khắp cả nhà. Cuối cùng, Sư Tử Mũi To phải lên tiếng:
‘Nào! Các bạn trẻ! Hãy chuẩn bị lên đường. Đưa thành tựu khoa học kĩ thuật vào cuộc sống! Hai Cánh Rất Nhiều Chân!’
(còn nữa)